Thư Ngọc “Tại sao cứ phải dẫm lên một lối mòn đã quen chân?”Nếu va chạm trong công việc, mười người thì chắc có đến bảy người cho rằng Giám đốc Viglacera Hạ Long không phải là người..dễ chịu. Anh thường có cái nhìn phản biện trên tất cả các vấn đề phải tiếp cận. Giả sử, cùng đối mặt với tình trạng lợi nhuận kinh doanh giảm, đa phần người ta sẽ loanh quanh giải thích đủ lý do: Nào là giá đầu vào cao, nào là chi phí không thể hạ thêm được nữa vì tất cả đã đưa về giá trị nhỏ nhất có thể...v.v. Nhưng “ông Giám đốc khó chịu” ấy sẽ bắt phải tung tất cả mọi số liệu, mọi công đoạn lên bàn cân. “Tại sao lại vội cho rằng không thể tối ưu sản xuất hơn được nữa khi chính bản thân ta chưa nghiêm túc mổ xẻ mọi góc cạnh dây chuyền công việc?” “Tại sao trong lúc khó khăn như thế này ta không tự tìm một con đường đi khác ưu việt hơn ngoài lối mòn đã quen chân từ lâu?”